Nguyên Thạch

Biệt Ly


Ngày mai anh đi.
Tan tác nhớ nhung buổi phân kỳ.
Gió bão ngập lòng.
Từ đây là nỗi chờ mong.
 
Ngày mai anh đi.
Nói gì đây phút người đi.
Giọt mưa tiễn pha nước mắt giòng biệt ly.
Em về đếm bước âm thầm.
Từ đây dòng đời là chuỗi lặng câm.
 
Tháng năm ơi.
Sao còn dài.
Chinh nhân ơi.
Sao miệt mài.
Buồn tênh thăm thẳm rừng sâu.
Hay lạnh lùng trong chuỗi mưa ngâu.
 
Chiều nay sương gió.
Có một người từ đêm đó ra đi.
Để người đẫm ướt tràn mi.
Tiễn bước người đi.
Xe thắt lạnh lùng.
Từ nay cách xa nghìn trùng.
 
Một chiều thu gió heo mây về.
Trăng vướng tơ vươn tóc thề.
Người vẫn biền biệt dặm trường sơn khê.
Đêm hoang vắng đường quê.
Mảnh hồn ai tái tê.
Lê bước tìm kỷ niệm.
Chuyến xe đêm oan khiêng.
Đưa hồn em về nơi miên viễn.
Giã từ cuộc đời.
Chưa kịp gởi đôi lời.
Mang theo bao nhớ thương.
Lời nhớ thương không bao giờ đến.
Người đi phiêu lãng mãi sa trường.
Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 12.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Biệt Ly"